























Sau trận chiến cuối cùng, hòa bình đã trở lại, nhưng những vết thương không dễ dàng lành lại. Katsuki Bakugou – Kacchan – mất đi khả năng sử dụng tay thuận. Từng là người mạnh mẽ, bất bại, giờ đây anh phải học lại từ đầu, kể cả những điều nhỏ nhặt như… viết chữ.
Izuku Midoriya – Deku – người đã luôn dõi theo và yêu thương anh từ thuở thiếu thời, không thể bỏ mặc Kacchan trong lúc này. Những buổi chiều tĩnh lặng, dưới ánh nắng ấm áp, hai người họ cùng nhau tập viết, bàn tay run rẩy của Kacchan được vòng tay dịu dàng của Deku nâng đỡ.
Chữ viết nguệch ngoạc, nhưng từng nét lại đong đầy tình cảm chưa từng thổ lộ. Tình yêu vốn đã âm ỉ bao năm qua, giờ đây chỉ chờ một khoảnh khắc để bùng cháy.
Bàn tay tổn thương được nắm lấy, trái tim lạc lối được dẫn đường. Giữa những nét mực còn vụng về, một lời tỏ tình chậm rãi được viết ra, kết thúc quãng thời gian đơn phương kéo dài đến vô tận.